Polaroid
Trang Chủ Lưu Bút

Chạy đâu cho thoát?


Post by: Boy Nghèo 9x
Xếp hạng: sao
Đánh giá: 4.5/5, 465 bình chọn

Một tiếng trước...
Chương 4: Trận đấu không cân sức(1).
Một tiếng trước....
Băng Dương nở nụ cười đắc ý, chỉ tốn có mười giây phần mềm hệ thống chống trộm tiên tiến nhất thế giới đã bị cô tóm gọn nhưng nói đi cũng phải nói lại cái phần mềm này thật ra là do một thuộc hạ thân tính của cô tự tay thiết kế nên việc phá bỏ nó chỉ là chuyện nhỏ.
Cái gì cũng có sự sắp xếp của nó ngay từ khi cái phần mềm này được giao dịch, mua bán cho đến khi nó được đặt tại nơi đây tất cả đều nằm trong kế hoạch của cô. Băng Dương nghĩ nếu tên thương nhân biết mình bị lừa một vố lớn thì sẽ sao nhỉ chắc là rất tức giận. Băng Dương lắc lắc đầu chậc lưỡi tiếc nuối cho anh ta, uổng công chi ra một số tiền không hề nhỏ mà chỉ nhận được cái kết đắng "tiền mất tật mang".
Chiếc tủ kính bật nắp Băng Dương quan sát cô không cầm nó lên liền mà trầm ngâm suy nghĩ, cô nhận thấy chuyện này đâu thể dễ dàng như vậy! Đầu tiên là cô êm xuôi vào được nơi cất giữ, sau đó là thành công mở được ổ khoá rồi đến chuyện chiếc tủ kính tự động bật mở, chẳng lẽ... đây thật ra chỉ là một cái bẫy?! Nhưng rồi cô lại cười cười sao có thể là bẫy được, chắc do mình đa nghi quá hoặc là chỉ do anh ta qua ngốc mà thôi. Băng Dương tự nhiên cầm viên đá quý lên, nụ cười chiến thắng hiện lên trên bờ môi xinh đẹp.
Viên đá quý sau khi được Băng Dương cầm lên đều không có động tĩnh gì cho đến khi đôi chân cô nhấc lên di chuyển thì cả căn phòng đột ngột tắt điện nhưng chỉ sau năm giây cả căn phòng lại được chiếu sáng. Ánh sáng phát ra làm người trong cuộc rốt cuộc hiểu ra mọi chuyện.
Mối nghi ngờ lúc đầu của cô quả không sai, rốt cuộc mọi thứ diễn ra mấy phút trước chỉ là màn dạo đầu cho một cái bẫy hoàn hảo mà miếng mồi "ngon" không chê vào đâu được chính là viên đá quý kia. Lòng thầm mắng một tiếng "chết tiệt" hoá cũng có một ngày cô bị một kẻ xa lạ đùa giỡn trong bàn tay.
Đảo mắt nhìn một lược căn phòng lúc này đây tầm mắt Băng Dương cảm thấy vô cùng khó chịu bởi thứ ánh sáng kia, nó không dễ chịu hay dịu nhẹ như ánh sáng tinh khiết từ mấy giậy trước, giờ đây khắp mọi ngõ ngách của căn phòng đang được bao bọc bởi thứ ánh sáng mỏng manh như tấm lưới chắn mang sắc đỏ của sự chết chóc.
Phải, chính là sự chết chóc. Cả người Băng Dương căng cứng, cô đang cố giữ cho thân người mình thăng bằng bởi vì chỉ cần một chút sư sẩy thôi thì cái mạng của cô sẽ bị những luồng tia laze không chút tình người kia cắt nát thành từng mảnh. Ánh mắt tinh quang càng thêm sáng và sắc bén trong đêm tối, lòng thầm tán dương cho cái bẫy có quy mô này, Băng Dương tận dụng thân thủ nhanh nhẹn được tôi luyện từ nhỏ và vóc dáng thon gọn của mình cô nhanh chóng thoát khỏi cái lưới bắt mồi chết chóc.
Tiếng bào động vang lên thêm dữ dội, luồng tia laze di chuyển mỗi lúc một nhanh hơn làm Băng Dương không kịp trở tay cô buộc phải nhanh chóng kết thúc chúng, cặp mắt tin quang ấy chợt loé lên một tia sáng quỷ dị như vừa phát hiện ra một bí mật thú vị rốt cuộc cô đã biết mấu chốt sự việc, ngay sau đó một cây súng lục được rút ra ngay bên hông, khuôn mặt cô lạnh lẽo, con mắt trong đêm sáng rực nhắm thẳng đến cây trụ đỡ cái tủ kính. Đoàng, đoàng, tiếng súng vang lên, cây trụ ngay tức khắc vỡ thành từng mảnh lớn nhỏ ngay lập tức hệ thống laze ngừng hoạt động cả căn phòng một lần nữa chìm trong bóng tối.
Cuối cùng kẻ giữ được bình tĩnh mới là kẻ chiến thắng.
Chương 5: Trận đấu không cân sức(2).
Băng Dương rời khỏi căn phòng tối được cô đặt cho cái tên "căn phòng tử thần" và đang đứng trên sân thượng của toà nhà, chiếc dù lượn đang đợi cô chờ lệnh cất cánh nhưng có lẽ... cuộc chiến này chưa tới hồi kết của nó.
Trên sân thượng rộng lớn và trống trải, hàng nghìn bông tuyết trắng thả mình dong duỗi trên nền đất Băng Dương hít sâu một hơi cảm nhận hơi lạnh phả vào người, cũng nhờ bộ đồ này nên cô không hề cảm thấy lạnh, kết cấu của nó rất đặt biệt được em gái thân yêu của cô tận tay thiết kế .
Đang tận hưởng bầu không khí se lạnh thì cả bầu trời phủ đầy tuyết đột nhiên được tô điểm bởi những ngọn đèn phát sáng trên tầng thượng làm Băng Dương cảm thấy vô cùng chói mắt, có khoảng mười chiếc trực thăng bay lượn trên bầu trời, tiếng quạt gió vù vù táp vào mặt thật khó chịu Băng Dương cau mày, xem ra lần này chủ nhân của viên đá quý rất muốn gặp mặt cô nên không chịu từ bỏ dù chỉ là một cơ hội nhỏ nhưng anh ta nghĩ nó dễ dàng như vậy sao. Băng Dương cười lạnh cằm hất lên ngạo nghễ môi chậm rãi nói vào chiếc bông tai:
- Tiến hành kế hoạch B!
Đèn của những chiếc trực thăng liên tục phát sáng vào chỗ cô gái như không muốn để cô gái trốn thoát, một chiếc khác dần di chuyển xuống sân thượng kẻ dấu mặt phía sau ánh sáng nở nụ cười vô cùng thâm độc, siêu trộm thì đã sao đến cuối cùng vẫn phải chịu khuất phục trước hắn nhưng nụ cười đó chưa tồn tại được lâu thì trên khuôn mặt hắn lại hiện lên vài vạch đen dữ tợn, nụ cười xấu xa thì đông cứng.
Trên toà sân thượng lúc này đây những chiếc đèn neon cỡ lớn phát sáng không biết ở đâu chui ra đồng loạt khởi động làm nguyên cả một bầu trời tuyết lạnh toả sáng, mọi nguồn sáng đều tập trung về những "con đại bàng không cánh". Ánh sáng hắt trực tiếp vào người cầm lái, họ không tài nào giữ được thăng bằng trên không trung, những chiếc trực thăng buộc phải nhanh chóng rẽ hướng tránh luồng ánh sáng chết tiệt kia.
Cả bầu trời thanh tịnh bị náo loạn ồn ào, hai mươi giây sau ánh sáng chợt vụt tắt trả lại bầu không khí nhộn nhịp ban đầu nhưng có một sự thay đổi nhỏ ở sân thượng chính là nhân vật chính đã không cánh mà bay mất.
Bọn họ bốn mắt nhìn nhau ngỡ ngàng, chỉ trong tích tắt cô gái đã chạy mất không dấu vết. Tên giấu mặt phẫn nộ, bàn tay cuộn chặt thành nắm đấm hắn không thể ngờ kế hoạch hoàn hảo hắn gầy dựng bao lâu nay lại bị phá vỡ chỉ bằng khoảng thời gian của một chiếc đồng hồ cát. Hắn không cam tâm, không thể nào cam tâm, đời nào hắn chịu thua một con ranh chỉ bước mới bước vào cái xã hội đen tối này lại có thể qua mặt hắn vì thế ngay lập tức một đội ngũ vệ sĩ tinh nhuệ đứng ngay ngắn chờ lệnh đuổi bắt cô gái.
Chương 6: Băng Dương.
Sau ki ngâm mình trong bồn tắm thư giãn, Băng Dương choàng chiếc áo tắm ra ngoài, cô đến chiếc bàn tự rót cho mình một ly rượu khoan thai ngồi vào chiếc ghế dựa thoải mái. Ly rượu đỏ lắc theo nhịp tay của Băng Dương trông thật bắt mắt, cô chăm chú nhìn vào chiếc ly trước mặt suy nghĩ một vài điều tựa như mất hồn, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nếu ai vô tình thấy được cảnh này thiết nghĩ chắc cũng mất hồn như cô gái.
Lạnh lùng, quyến rũ, khó nắm bắt.
Viên đá quý "ngoan ngoãn" nằm gọn trên bàn tay ngọc của cô gái, vốn dĩ nó mang trong mình một vẻ đẹp kiêu sa không thứ gì sánh kịp nay lại được nằm trên bàn tay ngọc của cô gái lại mang một sức hút lạ thường. Ánh mắt sáng ngời của Băng Dương dõi theo ánh sáng mê ly của "hòn ngọc" như chờ điều gì đó. Dương như hiểu được ý của chủ nhân mới viên đá quý sau một hồi hấp thụ đầy đủ năng lượng ánh sáng nhờ vào chiếc đèn phòng và như thể nó đang chờ một cơ hội thích hợp để "lộ diện" trước chủ nhân của mình, cuối cùng viên đá quý cũng được "toại nguyện" theo ý muốn của nó.
Những tia sáng vụn vặt như được tiếp thêm sức mạnh nó mạnh mẽ bung toả luồng sáng hồng quang tinh tế bên trong viên đá quý màu đỏ. Ánh sáng sáng đến nổi chiếu rõ cả khuôn mặt xinh đẹp của cô gái trong điều kiện cả căn phòng chỉ được thắp sáng yếu ớt bởi một chiếc đèn chụp, Băng Dương càng thêm rạng rỡ.
Điều gì tiên quyết đầu tiên khiến một người như Băng Dương dày công sắp xếp từng kế hoạch hoàn hảo chỉ để lấy đi một viên đá quý? Người chủ của buổi tiệc không từ mọi thủ đoạn để bắt được kẻ đánh cắp? Và đây đây chính là câu trả lời thoả đáng nhất.
Bí mật thật sự và vẻ huyền bí của viên đá quý không phải chỉ từ hình thức bên ngoài cùng nét đẹp quyến rũ của nó. Thật ra viên đá quý này là một viên đá quý kép, nghĩa là bên trong nó còn tồn tại một viên đá khác đang ẩn nấp kín đáo, chỉ khi có đủ năng lượng quang nó mới được lộ diện. Màu đỏ rượu phía ngoài chính là lớp hoá trang hoàn hảo nhất cho một vật quý giá. Băng Dương cũng có nghe qua huyền thoại của nó, nghe nói nó có thể chữa được tất cả mọi loại bên trên thế giới không chỉ vậy nó còn giúp cho con người sở hữu được một tham vọng trên mọi tham vọng đó là "Trẻ mãi không già, trăm năm không tuổi". Cái giá quả không nhỏ.
Băng Dương không tin vào điều đó, ai ai trên thế giới này đều có quyền được sống nhưng khi hết thời hạng trên trái đất số phận của họ cũng buộc phải đi theo vòng tuần hoàn của quy luật sống "sinh lão bệnh tử" mà thôi. Ai cũng muốn được trẻ sống theo năm tháng nhưng khi những người ta yêu quý lần được ra đi thì cái trẻ đẹp ấy càng không có ý nghĩa gì.
Băng Dương nhìn viên đá quý đến thất thần, không hiểu sao ngày hôm nay cô lại suy nghĩ nhiều điều đến như vậy, chắc có lẽ những thứ đó đã lần lượt trải qua trong đời cô nên trong khoảnh khắc ấy cô chợt nhớ lại nó như một kí ức khắc cốt ghi tâm.
Bắt gặp vói cái nhìn đầu tiên nhiều người sẽ nghĩ Băng Dương chỉ là một nàng công chúa được bao bọc kĩ lưỡng, được chiều chuộng, yêu thương, non nớt và cần được bảo vệ. Khoảng thời gian đó cô cũng đã từng nghĩ mình như vậy nhưng trải qua nhiều năm rèn luyện tất cả bọn họ sẽ phải hối hận vì điều đó, chỉ có những người thân cận và những kẻ trong cuộc mới có thể thấy cô gái trước mặt mình thông minh và sắc bén cỡ nào.
Băng Dương đem viên đá quý cất vào một nơi bí mật chỉ cô biết sau đó cô bước đến chiếc giường trắng tinh tươm nhanh chóng chìm vào giấc ngủ của một nàng công chúa.
Chương 7:
Gia tộc Bắc thần.​ Vầng ánh dương len lỏi trong bầu trời còn mờ hơi sương của trận mưa tuyết đêm qua, không khí có chút lành lạnh nhưng vẫn không ảnh hưởng gì đến giấc ngủ của cô gái. Cái thân ảnh mảnh mai có phần hơi gầy ngủ say giấc dù cho những cơn gió mùa đông bay tới lật tung những tấm rèm cửa. Ánh sáng mặt trời cố tình đánh thức cô gái liền trực tiếp đem ánh sáng của mình chiếu đến khuông mặt Băng Dương làm cô tỉnh giấc. Lười biếng ngồi dậy Băng Dương ti hí mở mắt rồi che miệng ngáp dài, ai nói đây chính xác là cô gái gan dạ đêm qua đột nhập vào nhà người khác trộm đồ chứ. Mái tóc bù xù có phần rối loạn, khuôn mặt ngái ngủ và lười biếng khác xa một trời với thâm ảnh nhanh nhẹn kia.
Băng Dương làm vệ sinh cá nhân xong và chuẩn bị chạy bộ, đây chính là thói quen của cô.
Một ngày mới lại bắt đầu với nhiều dự định mới, đón chờ những con người không ngại thử thách và gian nan.
Băng Dương là bí danh của cô trong giới siêu trộm. Tên thật của Băng Dương là Bắc Thần Ngọc Y nhị tiểu thư của gia tộc Bắc Thần bí ẩn, có thế lực lớn trong thế giới ngầm nhưng những gì người ta biết về gia đình cô đều là những ẩn số vì gia thể quá kín đáo và rộng lớn. Ngoài ra Băng Dương thường dùng cái tên Bắc Thần Phong mỗi

« Trước12
Bình luận - Nhận xét
Text link:TruyenDoc.Yn.Lt - Thế Giới Truyện - Thủ Thuật - Tiện Ích - Mẹo Vặt Hay,VINA4Z.XYZ - Wap Tải Game Cho Điện Thoại Java Android Hay Miễn Phí