Trang Chủ Lưu Bút

Kiếp sau chúng ta sẽ gặp nhau chứ?


Post by: Boy Nghèo 9x
Xếp hạng: sao
Đánh giá: 4.5/5, 604 bình chọn

- Cô ấy là người yêu cửa tôi - Anh từ trên lầu đi xuống nói to làm nó giật mình
- Người yêu - nó mở to mắt hỏi lại
- Ừ, chị với Phong quên biết nhau từ năm học cấp 2. Chị xin lỗi - chị nói mà còn vài chữ ngắt quãng
- Có gì mà phải xin lỗi chứ em với anh ấy dù cũng không có tình cảm. Không sao, thôi e lên phong đây - nó nói xong thì đứng dậy Nó đi ướt qua anh lên trên phòng vào, nó nhảy bổ lên giừơng tay không ngừng đánh vô gối
- Chết đi, chết đi cái tên Phong chết tiệt phải để người ta có bạn trai đã chứ. What quen hòi học cấp 2 á chị Lam đáng chết, tất cả đều đáng chết Oa - nó mắng chủi một hồi thì lăn đùng ra khóc.
Cứ thế ngày nào chị Lam cũng đến nhà nấu cưm giặt dũ cho nó và anh, rồi một ngày nó về sớm, khi vào nhà nó thấy đôi guốc của chị Lam và đôi giày cửa anh nhưng nhà cửa lại rất im ắng nó đi lên bâc thang mà tim đập nhanh trong lòng vừa cảm thấy lo lắng xen vào đó là lo sợ. Nó nhẹ nhàng tiến đến cửa phòng anh cửa phong khong đóng hẳn mà để hờ hờ , thông qua đó nó nhìn thấy sàn nhà toàn quần áo. Trên giường thì có 2 người trần như nhộng quấn lấy nhau như không thể rời nó king ngạc vội vã chạy về phòng đóng thật mạnh cửa vào ròi phi vào bồn tắm mở vòi nước ngồi trong đó, cùng thời điể đó chị thấy nó, nghe thấy tiếng nó đóng cửa mạnh đến mức nào nhưng chị lại lờ đi còn về phía anh thì chẳng hay biết gì
~ Cạch ~ nó mở cửa bước xuống lầu, làm anh đang xem phim giật mình
- Chị Lam đâu rồi - nó quay qua quay lại ngó chị
- Cô về lúc nào thế - anh lạnh nhạt hỏi nó
- Chị ấy về rồi à - cô lờ cậu hỏi cửa anh
- Tôi đang hỏi cô đấy - anh trng lòng nngs như lữa
- Thôi tôi lên phòng - cô lại lờ câu hỏi của anh định bước lên lầu
- Này - anh bước đến giật mạnh tay
Do lực mạnh làm nó xoay người lại và mất thăng bằng nên nó ngã vào người anh, anh cũng bắt ngờ và cũng mất thăng bằng cùng nó ngã xuống đất. Nó bật dậy lại định quay đi thì anh kéo nó vào trong lòng
- Xin lỗi, Tôi xin lỗi - anh ôm chặt nó
- Buông ra, Tôi bão anh buông ra mà - nó vùng vằng để thoát ra khỏi cơ thể anh, anh nhẹ nhàng bỏ tay xuống nó thấy vậy thì liền bỏ chạy lên phòng
Anh gõ cửa gõ đến lần thứ nhiều vậy mà nó vẫn không chịu ra mở cửa. Khiến anh sốt ruột đi qua đi lại trước cửa phòng nó mãi. Một tiếng mở cửa vang lên anh quay qua nhìn nó, nó lạnh lùng thờ ơ bước qua anh.
- Này tôi đã nói là cho tôi xin lỗi mà.
- Anh biết gì không, con người ta làm sai tốt nhất là không nên xin lỗi bằng miệng mà hãy thể hiện bằng hành động thì tốt hơn
- Nó nhìn anh rồi bước xuống lầu.
Hôm nay nó phải theo anh về nhà thăm bố mẹ chồng, nó mới gặp mẹ chồng 4 lần, lần đầu tiên là khi nó đi học về cách đây 2 năm, lần thứ hai là đi ăn cùng gia đình cô một năm trước và đi dự tiệc. Lần cuối là hôm tổ chức đám cưới, mặc dù mẹ chồng nó khá hiền lành và dễ mến nhưng đôi mắt bà khiến đối phương luôn cảm thấy run sợ.
- Đến rồi - Anh vừa tháo dây an toàn rồi ra khỏi xe.
Nó bước vào sân nhà nó không ngừng ngắm nghía, sân rất rộng nếu không nói là cực rộng, nó theo anh vào nhà, trong nhà được thiết kế rất tỉ mỉ vừa mang đậm phong cách tây âu và nhật bản.
- Con gái.
Nó nhìn mẹ chồng cười tươi, vứt bỏ khuôn mặt nhìn anh lúc nãy. Bố chồng cũng trên lầu xuống, thấy nó ông cười vui vẻ.
- Con cảm thấy thế nào, Phong không ức hiếp con chứ.
- Dạ không thưa ba.
Nói chuyện một lúc thì cơm chín. Cả gia đình nó đều vào phòng ăn, nó vẫn luôn nói cười với ba mẹ chồng nó, trong giờ ăn anh liên tục gắp đồ ăn cho nó, để thể hiện thành ý muốn xin lỗi.
- Khi nào thì chúng ta có thể li hôn.
Nó ngồi ở xích đu nhìn anh đang chú tâm cho lũ cá cảnh của mình no bụng, anh ngẫm nghĩ một hồi lâu rồi quay qua nhìn nó.
- Khi nào 2 người họ không còn tồn tại nữa.
- Chị ấy sẽ chờ anh sao.
- Tôi tin cô ấy.
- Chúng anh may mắn.
Nó đứng lên đi vào nhà, anh nhìn theo bóng dáng nhỏ bé của cô luôn tự hỏi tâm trạng hiện giờ của mình là gì, đằng sau bóng dáng nhẹ nhàng của nó là một trái tim bị tổn thương nặng nề.
- Ngày mai chúng ta qua nhà em.
- Thật sao.
Nó đang nằm coi tạp chí nghe anh nói vậy thì tất cả nỗi buồn lúc nãy đều quên hết. Nó sung sướng theo thói quen mà lúc nhỏ bố nó bắt khi cảm thấy hạnh phúc hoặc được gì đó hãy tặng cho đối phương một nụ hôn, thế là nó ôm cổ anh và đặt vào má anh một nụ hôn mà bản thân nó đều không nhận biết gì cả, nó nhanh chóng buông cổ anh ra rồi nhảy chân sáo đi khoe với bố mẹ chồng ở thư phòng.
Anh bị nó làm cho bất ngờ nên bất động 2 phút, đưa tay sờ lên má vẫn còn lưu động lại cái cảm giác môi nó chạm vào.
- Con chào ba mẹ.
Nó cúi 90 độ xong thì vọt lẹ vào xe khiến 2 người là bố mẹ chồng nó chỉ còn biết nhìn nhau cười tươi. Anh cũng cúi 90 độ rồi lên xe.
- Bye bye bố mẹ lần sau con sẽ đến tiếp.
Nó đưa đầu ra nói vọng to còn không ngừng vẫy tay, đến khi chiếc xe của anh và nó đi xa thì ba mẹ chồng nó mới trở vào nhà.
- Chủ tịch Vũ à con dâu nhà ta dễ thương quá ha.
- Đúng vậy phu nhân Vũ.
" Na na na na " nó cứ ngân nga suốt không ngừng cũng lộ ra nó vui đến mức nào, anh ngồi bên cạnh cũng không ít lần phì cười vì nó. Xe đỗ vào sân một cái là nó đã nhanh chân, nhanh tay chạy vào trước còn anh theo sau.
- Mẹ... mẹ ơi - Nó chạy khắp nhà gọi mẹ.
- Cô chủ về rồi à, bà chủ đang ở công ty chắc sắp về rồi - Bác Trương từ trong bếp chạy ra nhìn nó.
- Bác à à. Con nhớ bác ghê.
- Cái con bé này, à chào cậu.
Anh chỉ gật đầu coi như có lệ rồi đưa giỏ hoa quả và bó hoa cho bác Trương. Anh nhìn nó rồi xoa đầu xin phép ra ngoài, nó cũng gặt đầu cho qua vì anh có ở nhà cũng không làm gì.
- Bác Trương con cắm hoa xong rồi nà.
- Trời ạ. Cắm có mấy bống mà cũng khoe.
- Nhưng mà nó đẹp mà, à con đem lên phòng ba.
Nó không cần nhìn bác Trương gật đầu đã vọt lên lầu, bác ló đầu ra nhìn nó lắc đầu rồi tiếp tục nấu bữa trưa, nó đặt lọ hoa xuống bàn rồi quay qua nhìn ba, mới có một tuần mà tóc ông đã lốm đốm bạc trắng, râu cũng mọc hơi dài.
- Haizz sao không có ai giúp ba vậy, để con giúp ba nha.
Nó nhanh chóng chạy đi pha thuốc nhuộm lại tóc cho ông và cạo râu, xong thì lại dọn dẹp phòng. Nó lăn đùng ra ghế mồ hôi đầy mặt tóc còn bết lại trên má, cửa phòng mở mẹ nó bước vào đến chỗ nó.
- Sao rồi con, khỏe chứ con rể không ức hiếp con chứ.
- Con nhớ mẹ anh ấy lúc nào cũng làm mặt nghiêm với con mẹ ạ.
Nó ôm mẹ vào lòng, mẹ nó tựa cằm lên đầu nó, bà thở ra một mệt mỏi. Dạo gần đây để công ty đứng vững như cũ khiến bà bận tối mắt tối mũi, thấy nó vẫn vui vẻ khiến bà an tâm đi phần nào.
- Nào mau đi tắm rồi ăn cơm.
- Dạ.
Nó hôn một cái rõ mạnh vào má bà rồi lại nhanh chân về phòng mình, bà đi đến cạnh chồng sờ vào khuôn mặt xanh mét của ông và mái tóc vừa được nó nhuộm lại những giọt lệ như pha lê của người đàn bà yếu đuối rơi trên khuôn mặt mệt mỏi của bà. Ngày nào nhìn thấy tình trạng của chồng bà cũng bật khóc nên vì thế bà bỏ thời gian hầu hết để làm việc xoa dịu đi phần nào của đau đớn.
- Oa thật yô mốt.
Nó quấn khăn quanh người, vươi vai hết cỡ nhìn thôi cũng biết nó đang cực cực hạnh phúc, nó bước về hướng cửa sổ thì nụ cười trở nên gượng gạo và cứng ngắc. Nó thay lẹ đồ rồi chạy xuống dưới.
- Chị Lam chị cũng đến nhà em ăn trực sao.
- Tố Như cách dùng từ - Mẹ nó nhăn mặt tỏ vẻ không hài lòng.
- Dạ em ấy chỉ nói đùa thôi mà, nhưng mà cháu đến xin bữa cơm được không ạ.
- Được được chứ ta vào thôi. Chị đi theo mẹ nó, nó liền tiến lại gần anh chấp hai tay ra đằng sau.
- Đây là cách anh xin lỗi tôi hả... ưm... được thôi.
- Này.
Anh nắm lấy tay nó, giật mạnh về phía mình nó mất thăng bằng ngã nhào vào lòng anh, anh ôm chặt nó, nó khá sốc đến mức đứng bất động trong vài giây.
- Xong chưa.
Anh buông nó ra, rồi đi vào nhà bếp để nó ở lại.
- Cái ôm đó là lời xin lỗi sao - Nó tự cười mỉa bản thân.
- Phong ngồi đây - Chị vỗ vào ghế trống bên cạnh.
Nó thấy vậy thì nhanh chóng đến khoác vai anh, tất cả mọi người đều nhìn nó cả bác Trương cũng vậy. Nó nhìn mọi người và anh cười tươi.
- Anh yêu chúng ta ta ngồi bên kia ha.
- À... ừ.
Trong bữa ăn nó chẳng nói được từ nào ngoài hỏi thăm mẹ nó, còn đâu đều là chị và mẹ nói nói cười cười với nhau. Khiến nó vô cùng bức bối và khó chịu đã thế anh ngồi bên cạnh lại lên tục lấy tay che miệng cười trộm.
- Cười gì chứ - Nó nhéo vào hông anh một cái.
- Không có gì, thì ra vợ của anh còn nhỏ lắm - Anh vén tóc nó lên.
~ Bốp ~ nó đánh một phát lên tay anh rồi nhăn mày cau có lườm anh một cái, ai ngờ hình ảnh đó lại lọt vào mắt chị và mẹ nó một bên thì tỏ thái độ hài lòng còn bên chị thì tỏ vẻ khó chịu nhưng ngoài mặt lại cười tươi.
- Vợ à, em thật là hư - Anh nắm lấy cầm nó.
- E hèm Phong à nghe nói con ở nhà hay bắt nạt Tố Như lắm.
Anh nhìn nó, nó nhìn mẹ gật đầu liên tục rồi quay qua nhăn răng nhìn anh. Anh có vẻ đã hiểu ra sự tình liền gõ một cái " cốp " vào trán nó.
- Mẹ.
- Mẹ không biết em ấy còn viết hợp đồng này nọ nữa đâu.
- Hử.
- Chỉ chơi, chơi thôi mà - Nó vội vàng xua tay.
- Vậy có nghĩa là dù em có làm gì trong phòng anh vẫn có thể tự ý đi vào và được tò mò vào việc của em, mỗi ngày em sẽ nấu ăn cho anh.
- Dạ - Nó nghiến răng trả lời. Anh xoa đầu nó, nó còn không ngờ là mình tự hại mình nữa. Nhìn cái bản mặt hả hê của anh mà nó tức anh ách.
- Đồ hớt lẻo ~ phì ~ - nó nắm cầm anh rồi phun nước bọt vào mặt anh.
- Cái gì mà hớt lẻo hả ~ phì phì ~
- anh cũng chả đũa lại nó. Ăn xong mẹ nó bắt anh và nó phải đi rữa bát. Chị định lấy cớ ra về để bên cạnh anh nhưng không ngờ là nó lại giữ anh lại cho bằng được.
- Này lúc nãy là em ghen đấy à. Anh từ nhà tắm bước ra ném cho nó cái khăn, rồi ngoài xuống tỏ ý muốn nó lau tóc dùm.
- Em là ai mà phải đi ghen với bồ của ông xã mình.- Nó vừa lau tóc giúp anh vừa nói.
- Em vừa gọi anh là gì? - Anh ngẫng đầu lên nhìn nó cười gian.
- Thì là ông... không có gì - Nó phát hiện ra mình nói hớ liền thẳng tay ném khăn lên mặt anh.
Anh đâu dễ bỏ qua cho nó, lấy chiếc khăn xuống ném về 1 bên rồi nhảy chồm lên giường đè nó xuống. Nó bị anh làm sợ liền kêu la oai oái đánh vào ngực anh liên tục, buộc lòng anh phải dùng 1 tay
giữ lấy 2 bàn tay gang thép kia, tay còn lại thì nâng cằm nó lên ép nó phải nhìn anh.
- Anh định làm gì, em sẽ mách mẹ đấy.
...
Trang:« Trước123Sau »
Bình luận - Nhận xét
Text link:TruyenDoc.Yn.Lt - Thế Giới Truyện - Thủ Thuật - Tiện Ích - Mẹo Vặt Hay,VINA4Z.XYZ - Wap Tải Game Cho Điện Thoại Java Android Hay Miễn Phí

XtGem Forum catalog