Cũ thì lên hỏi bác google sẽ ra thui, hì thanks thím nào đã copy nha chứ không thui một số thím mới đọc lại không hiểu cốt truyện, hên là chưa thím nào tìm ra info không thui em cũng drop luôn rồi, lan man quá em mở đầu đây... Ừm phải bắt đầu từ đâu đây...Chắc là nên bắt đầu lúc Hoàng bỏ đi nha. Sáng đó, sau khi hưởng tuần trăng mật xong Em và Vi bắt chuyến bay về Sài Gòn và đón taxi về nhà mình. Về nhà thì cổng đã khóa và em gọi mãi mà chẳng thấy Hoàng đâu, may mắn là em còn chìa khóa dự phòng, em xách vali vào nhà rồi điện cho Hoàng Một giọng nói quen thuộc cất lên
- Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được...
Em đặt điện thoại xuống bàn rồi thở dài, Không biết có chuyện gì xảy ra với Hoàng nữa, bắt chợt Vi bước đến đưa em ly nước lọc, em đón nhận ly nước rồi ngồi thẵn thờ tiếp, Vi mới hỏi
- Có chuyện gì xảy ra với Hoàng rồi à ?
-Em không biết nữa nhưng điện thoại Hoàng không liên lạc được
- Có khi nào Hoàng về quê rồi không ?
- Ừm để lát nữa em xuống dưới thử
- Nhưng Chồng mới về mà để mai hãy đi, Chị vô nấu cơm cho chồng ăn
- TừỪ khi đám cưới thì em và Vi xưng hô kiểu chị-Chồng, Em-Vợ nghe khá hay bác nào láy máy bay thử xưng vậy xem...Trở lại với truyện, Ăn cơm xong em và Vi đi ra phòng khách ngồi xem tivi, chợt em nhớ tới Hoàng nên lôi điện thoại lên fb xem hình thì không còn 1 tấm nào có Hoàng trên Fb, vào trang cá nhân Hoàng thì bị chặn..Hoàng giận em thật sao ? Trở lại với hơn 1 tuần trước...( Trước ngày cưới 1 ngày) Đang nằm sopha thì Hoàng bước ra với tô mì trên tay
- Nè ! Coi tivi suốt không biết tự lo cho mình gì cả
- Hi cảm ơn chị nha em đang đói
- Ăn đi còn khách sáo
- Mà hồi nãy cháu bà hàng xóm qua chơi tự nhiên bà hàng xóm kêu về còn liếc chị nữa...Em là em không thích bà đó rồi đó lần sau chị đừng rủ cháu bà ấy qua nữa
-Hì có gi đâu, đây đâu phải lần đầu chị bị như vậy
- Là sao ? Chã nhẽ bà ấy liếc chị như thế quài sao
- Hì không gì đâu em ăn đi mì nở hết rồi kìa Bỗng nhiên điện thoại chị reo. Trên màn hình còn có chữ "Anh iu "nữa, rồi chị bước vào phòng nghe điện thoại...Mặt em xám lại dường như không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhưng do mai cưới nên em định đến khi cưới xong sẽ giải quyết cho ra Trở lẽ lại câu chuyện, sau khi ăn xong em vào phòng cất đồ trong vali ra thì thấy trên bàn có 1 mẫu giấy, là chữ viết của Hoàng : " Gửi Quí và Vi Qui à ! Em còn nhớ lúc dưới mưa 2 đứa mình đã hứa sẽ vượt qua mọi chuyện không ? Nhưng chắc chị không làm được điều đó khoảng cách giữ 2 ta là quá lớn Em là người đã có vợ con còn Chị...người ngoài nhìn vào chỉ nói chị là người thứ 3 phá đám mà thôi. Thời gian qua cứ coi như là kỉ niệm đẹp nhất của 2 ta và chị sẽ giữ mãi nó cho riêng mình. Em hãy chăm sóc Vi và con em thật tốt nha Chị xin lỗi vì tất cả...Chị không thể bước tiếp cùng em nữa rồi Gửi Vi ! Em giao Quí lại cho chị đó quản lí Quí giúp em nha Quí nó thích ngủ phải có gì đó cho nó ôm nó mới ngủ được, nấu canh phải bỏ nêm nhiều nhiều vì em ấy rất thích mặn nhưng lai ghét ăn cay lắm, còn nữa chị phải ráng trông chừng Quí vì em ấy hay ngó những đứa con gái khác lắm.vvv...Chúc 2 người hạnh phúc " Bức thư khá dài nhưng em tóm gọn lại chỉ bao nhiêu. Chợt nước mắt em rơi vì em biết chị đã đi thật rồi, Không còn ai dỗ béo em những ngày cuối tuần nữa, không còn có những bữa cơm mang khẩu vị hạnh phúc mà chị đã nấu cho em ăn nữa, cũng không còn ai ghen khi thấy mình đi chung với những đứa khác...Không còn, mãi không còn.....Sau bao nhiêu sóng gió trãi qua chị đã buông đưa cho Vi đọc, Vi cũng buồn lắm rồi khuyên em đi tìm Hoàng, Nhưng về quê Hoàng thì ba Hoàng tỏ ý giận em các bác ạ
- Cháu còn đến đây làm gì ?
- Dạ cháu đến để xin lỗi Hoàng ạ
- Hoàng nó đi Hàn Quốc rồi và nó cũng nhắn với cháu là đừng tìm nó nữa
- Nhưng...
-Chú cảm ơn vì thời gian qua đã chăm soc Hoàng nhưng cháu đã có vợ rồi...thì đùng tạo cho nó cơ hội để rồi thất vọng lần này đến lần khác nữa
- Cháu nhất định sẽ tìm cô ấy để nói lời xin lỗi...cháu chào cô chú( Lúc trước Hoàng có nói thằng Tín nó đi xuất khẩu lao động ( Ai không nhớ thì tìm đọc lại nha, Cái thằng em cướp dâu từ tay nó đó, em nghĩ nó rước Hoàng theo ) Rồi em ra xe và đi...Hoàng di thật rồi và lần này là Hàn Quốc thì liệu em có thể tìm được nàng ? Khoảng thời gian đó em suy nghĩ nhiều lắm...Em nợ Hoàng nhiều thứ và hơn hết em vẫn yêu Hoàng. Em nhất định sẽ tìm được nàng... Ròi thời gian trôi đi cũng đến lúc em bước vào 12, em thì thay đổi hẳn cách sinh hoạt cũng như chăm học hơn, lũ bạn có hỏi về chuyện của Hoàng nhưng em nói Hoàng nghỉ học chứ hông giải thích gì thêm. Rồi ba mẹ em xây lại căn nhà 3 tầng để khi tốt nghiệp em và Vi có thể về nhà ở và có phòng riêng cho con em nữa, nhưng cất nhà khá to nên ba mẹ em phải qua tổ ấm của em ở vài tháng cho đến khi xây xong cũng như tiện viện chăm sóc Vi hơn, cho đến gần cuối tháng 2 thì đứa bé ra đời. Nó là con gái nên em và Chị Quyết định đặt tên là Thanh, Thiên Thanh nha mấy bác đứa bé khá xinh sở hữu đồng tiền của mẹ nó và cặp mắt rất có hồn. Sau khi sanh xong thì em và mẹ bận rộn hơn hẳn vì phải chăm con rồi lo cho vợ nên không có thời gian ôn bài nên kết quả học tập tụt dốc không phanh. Đến kì thi Tốt Nghiệp ( Em quyết sẽ không học nữa nên chỉ quan trọng tốt nghiệp thôi) Nó quyết địn thành quả 12 năm của em nên Vi và mẹ không làm phiền em ôn bài và em đã nắm bắt cơ hội đó và tiến lên Kết Quả Em đã vượt qua nó và có được tấm bằng trên tay. Ngày em cầm tấm bằng đó cũg là lúc em và chi Vi dọn về nhà cùng bé Thanh.nhưng trong lúc thu dọn đồ đạc để về nhà mới em tình cờ nhặt được tấm ảnh mà lúc chị Hoàng ngủ, em rửa ra và giữ làm kỉ niệm vì em chỉ còn duy nhất tấm hình này. Chợt nước mắt em tuông ra, em nhớ những ngày còn có Hoàng và khoảnh khắc đầu tiên gặp chị...Chị Vi thấy em cầm tấm hình và khóc thi đi lại an ủi
- Chị biết Chồng còn yêu Hoàng nhiều lắm
- Ừm..Cứ tưởng như đã quên ai ngờ hôm nay Em tình cờ thấy tấm hình này em lại nhớ chị ấy nhiều hơn Rồi Vi tựa đầu vào Vai em
- Chị không hy vọng chồng sẽ yêu mình chị nhưng thời gian qua chị đã rất hạnh phúc
- Em cũng vậy nhưng con tim em luôn có hình bóng của cả 2
- Vậy sao em không thử đi tìm Hoàng đi, biết đâu Hoàng vẫn chờ em đi tìm như mọi lần
- Chị không hối hận chứ...biết đâu em không quay lại
- Chị tin chồng sẽ là người đàn ông tốt và là người cha tốt
- Dạ...Em yêu Vợ
- Nói rôi cả 2 hôn nhau thấm thiết rồi tiếp tục dọn dẹp Sau đó, Chú em giới thiệu em vào làm quản lí cho quán bar vào buổi tối, còn ban ngày thì em học tiếng Hàn để tìm chị dễ hơn khi qua đó ! Sau khi tốt nghiệp lớp 1 :) , em bắt đầu thu dọn hành trang chuẩn bị lên đường... Mẹ em cũng ủng hộ nên kêu dì em ( Dì Ut em lấy chồng nước ngoài mà em đã kể ở phần 1 ) chuẩn bị ra sân bay đón em và không quên hỏi ba má Hoàng chỗ ở của Hoàng nhưng họ không nói nên càng khó khăn hơn Sau 5 tiếng ngồi máy bay em đã số đọc giả thời gian qua em không up chap được Thứ 2 : Những chap sau các thím đừng quan tâm thật giả làm gì nha vì chap sau sẽ có những địa điểm và tên em sẽ đổi lại để các thím đọc dễ tưởng tượng và tránh lùng info. Thân !!! Thôi em vào truyện đây Trong thời gian ở Hàn Quốc thì em cũng chẳng tìm được Chị Hoàng các thím ạ, người xưa nói đúng đấy có duyên thì ắt sẽ gặp nên chắc em và chị không có duyên rồi, bẵt kể em có tìm ở các khu người Việt nhưng vẫn không gặp. Sau 3 tháng em về nước trong sự thất vọng tràn trề và em không nuôi hy vọng gặp chị nữa mà chuyên tâm vào vợ con và công việc hơn, Ban ngày thì em ở nhà với Vợ còn ban đêm thì làm quản lí ở bán Bar lương cũng tạm tạm Đến khoảng 1 năm sau thì em mua lại căn nhà lúc trước em thuê ( Không tìm được Chị nhưng vẫn phải giữ kĩ niệm duy nhất của em và Chị chứ ) Rồi đến 1 Hôm thì sóng gió bắt đầu ập tới, Em còn nhớ cái ngày định mệnh ấy... Khoảng 8h tối em đang quản lí ở quán thì nhân viên tới nói có người gây chuyện, em lật đật chạy ra thì thấy 1 thằng đang đánh 1 thằng còn bên ngoài là tiếng cổ vũ cho thằng đang đánh tầm 10 mấy mạng - Đánh mạnh lên Huy ( Tiếng của 1 thằng gọi thằng đang đánh là Huy ) Thấy nó đang đánh còn thằng kia chỉ biết ôm đầu, đợi đã người đang bị đánh là nhân viên quán em. Thấy vậy nên em xông vào cho thằng Huy 1 cú ngay mắt rồi đỡ nhân viên em dậy, lúc này 4 ông bảo vệ vào cầm gậy nên bọn nó có vẻ chùng bước. Em lên tiếng
- Có chuyện gì sao tụi bây đánh nhân viên quán tao
- Đm nhìn mặt Láo thì đánh thui cần xin phép à?
- Tụi bây làm vậy khách của Tao đi hết rồi sao, Nó chưa đụng đến tụi bây mà - Tao thích - Được rồi mấy anh giữ tụi nó hộ em em kêu cảnh sát tới
- em kêu nhân viên bảo vệ Bọn nó nghe từ công an thì sợ xanh như đít nhái nên tìm cách thoát
- Đm mày nhớ mặt anh nha, Tao là Gia Huy nhớ mặt tao đó Rồi nó cùng đàn em ra về thì tay bảo vệ lại nói nhỏ
- Lớn chuyện rồi Em ơi
- Có chuyện gì vậy anh
- Nó là con ông T, Ông ấy là trùm bên khu kế bên đó tụi mình tiêu rồi
- Nhưng nó sai mà, Có gì cứ gọi công an là xong chứ gì
- Nhưng có 1 số chuyện công an không giải quyết được đâu em
- Được rồi anh vô băng bó cho nhân viên mình đi...Okê mọi người làm việc tiếp đi ổn rồi Thế là hôm đó sóng gió chính thức bắt đầu.... Hôm sau em chạy ra siêu thị mua sữa cho con trong lúc láy xe ra ngoài thì bắt gặp 1 hình dán quen thuộc chạy ngang...Trên chiếc Moto của người con trai chở theo người con gái chạy ngang có chút gì đó quen thuộc mà em đã bỏ quên 2 năm trước. Em vội chạy theo nhưng do oto thì khó chạy nhanh khi đường đông nên em mất dấu. Có lẽ em nhìn nhầm ! Về nhà em cũng không đem truyện này kể cho Vy nghe nên trong lòng cảm thấy khó chịu việc hôm qua và cả lúc trưa nữa. Lúc này bé Thanh biết đi chập chững rồi nên giữ hơi mệt, đến chìu lại phải thay đồ đến quán Bar. Em chợt nhớ ra hôm nay là kỉ niệm 2 năm ngày cưới em và Vy, lật đật đi mua bó hoa thật to rồi đến chỗ làm trên chiếc Audi. Quán hôm nay khá vắng chắc do vụ hôm qua nên khách ngại không đến nữa nhưng cũng đủ đông. Đang đi giám sát nhân viên thì bắt gặp bàn bên kia bóng dáng khá quen thì ra là mấy đứa bạn thời Trung Học đây mà. Vội đến chào hỏi
- Tụi bây đến đây chơi à ?
- Quí đó hả ! Chà 1 năm không gặp rồi đẹp trai dữ bây
- Hihi rồi Mày với Con Nguyên khi nào cưới ?
- Nó không chịu mày ơi, nó nói phải nhà lầu xe hơi như mày nó mới cưới
- Thằng Luân lên tiếng
- Bắt chước tao nè Nện trước rồi cưới luôn 1 thể kaka
- Được đó
- Ông dám
- Con nguyên lấy nhéo hông thằng Luân làm nó vừa khóc vừa cười
- Thôi Tụi bây nói chuyện đi tao đi coi nhân viên
- Uống với tao mấy ly đã chứ
- Vừa nói vừa tu liền mấy lon ken của tụi nó Tửu lượng em hơi kém nên vài lon đã xỉn nên em về sớm Tuy sỉn nhưng vẫn láy bình thường có điều là thấy 1 chiếc xe ra 3 4 chiếc thui...:) Đến khúc vắng thì 1 chiếc xe hơi màu đen em ko nhìn gõ ép xe em tông thẳng cột điện nhưng do chạy chạm cũng không đến nỗi, chỉ bung túi khí thui hihi
- Lần sau còn xía chuyện của tao là không có nhẹ như thế đâuEm nghe loáng thoáng xong rồi ngất ngay tại chỗ trên tay còn cố cầm bó bông định tặng vợ trong bệnh viện, may là lí trí còn nhận thức được chứ nếu không...Chợt thấy thứ gì nặng nặng bên tay nhìn qua là Vi các thím ạ, khẽ lay nàng dậy
- Sao em lại ở đây ?
- Tối qua có người gọi điện nói chồng bị tai nạn
- Em không sao đâu Vợ về nhà trông con đi
- Con em đưa mẹ giữ hộ rồi, mà nè Hoa đẹp lắm hihi Vừa nói Vi vừa chỉ vào bó hoa đã nát cạnh giường
- Trước đó nó rất đẹp
...
Trang:
12Sau »
Text link:TruyenDoc.Yn.Lt - Thế Giới Truyện - Thủ Thuật - Tiện Ích - Mẹo Vặt Hay,VINA4Z.XYZ - Wap Tải Game Cho Điện Thoại Java Android Hay Miễn Phí